Bài thơ truyện mầm non hay nhất
Truyện: Vịt con đi học
Không đợi đồng hồ rung chuông báo thức, Vịt Con vẫn dậy sớm hơn mọi ngày, chú háo hức mong chóng sáng để mẹ đưa đi học, chả là hôm nay ngày đầu tiên Vịt con tới lớp. Vịt Con thích lắm, dọc đường chú cứ hát suốt.
Trường của Vịt Con nằm trên một bãi đất rộng, có vũng suối chảy qua, hai bên bờ suối có nhiều hoa đua nhau nở, rất đẹp.
Lớp mẫu giáo của Vịt Con thật vui và có nhiều bạn. Ai đến lớp cũng được cô giáo Gà Mơ âu yếm xoa đầu và hỏi tên từng bạn. Vịt Con được cô giáo cho tự giới thiệu về mình trước, Vịt Con lễ phép: Cạp! Cạp…thưa cô con là Vịt Con, con rất thích bơi lội. Vịt Con chưa nói dứt lời, Ếch xanh đi lỏn tỏn: Ộp! ộp…con cũng thích bơi lội. Cô Gà Mơ tỏ ý không vui, cô nói: Ếch Xanh ơi, con phải giơ tay xin phép rồi mới nói chứ? Ếch Xanh biết lỗi, cúi đầu: vâng ạ.
Các bạn Trống Choai, Cún Nâu và Mèo khoang cũng lần lượt nói về mình. Này nhé: bạn Trống Choai gáy ò… ó… o… để đánh thức mọi người dậy. Bạn cún Nâu sủa: gâu…gâu…gâu… và trông nhà rất giỏi. Bạn Mèo khoang kêu: meo …meo, lũ chuột nghe thấy sợ lắm. Bạn Ếch Xanh giống mình thích bơi lội nhưng lại kêu: ộp…ôp… Vịt Con khoái chí cười thật tươi, mình có nhiều bạn, mỗi bạn đều có một tên và tiếng kêu riêng, thật đáng yêu.
Sau giờ họp mặt, cô Gà Mơ cho cả lớp tập thể dục, học múa hát, cô cũng cho các bạn vui chơi thỏa thích… cô dạy bạn bè phải đoàn kết, nhường nhịn, gíup đỡ lẫn nhau, phải biết lễ phép, ngoan ngoãn và vâng lời người lớn.
Một ngày ở lớp Vịt Con được học bao điều, chú thấy mình như lớn lên nhiều…
Khi ông mặt trời xuống núi là lúc Vịt Mẹ đón Vịt Con, trên đường về nhà Vịt Con ríu rít kể cho mẹ nghe về cô giáo và các bạn của mình..
BẠN MỚI
Bạn mới đến trường
Hãy còn nhút nhát
Em dạy bạn hát
Rủ bạn cùng chơi
Cô thấy cô cười
Cô khen đoàn kết.
CÔ DẠY
Mẹ mẹ ơi cô dạy
Phải giữ sạch đôi tay
Bàn tay mà giây bẩn
Sách áo cũng bẩn ngay
Mẹ mẹ ơi cô dạy
Cãi nhau là không hay
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi
CÔ GIÁO CỦA CON
Mỗi khi vào lớp
Cô cười thật tươi
Say sưa giảng bài
Giọng cô ấm áp
Bạn nào hay nghịch
Cô chẳng thích đâu
Bạn nào chăm ngoan
Cô yêu lắm đấy
Cần như hạt muối
Đẹp như hoa rừng
Cô giáo của con
Ai mà chẳng quý
Chủ đề : Bản thân
ĐÔI MẮT CỦA EM
Đôi mắt xinh xinh
Đôi mắt tròn tròn
Giúp em nhìn thấy
Mọi vật xung quanh.
Em yêu em quý
Đôi mắt xinh xinh
Giữ cho đôi mắt
Ngày càng sáng hơn.
THỎ BÔNG BỊ ỐM
Thỏ Bông bị ốm
Chốc chốc kêu la
Miệng cứ xuýt xoa
Mẹ ơi, đau quá!”
Thỏ mẹ vội vã
Bế Bông trên tay
Đến bệnh viện ngay
Nhờ bác sĩ khám
Bác sĩ sờ nắn
Hỏi ” Đau chỗ nào?”
Thỏ Bông thều thào:
“Đau quanh vùng rốn”
Hỏi ” Đã ăn uống
Những thứ gì nào?”
Thỏ Bông thều thào:
“Ăn me với sấu…"
Uống nước không nấu
Múc ở ngoài ao
Bụng sôi ào ào
Ruột đau như cắt”
Bác sỹ gật gật
Đặt chiếc ống nghe
Khám xong liền ghi:
Đau vì ăn bậy".
CÔ VÀ MẸ
Buổi sáng con chào mẹ
Chạy đến ôm cổ cô
Buổi chiều con chào cô
Rồi sà vào lòng mẹ
Mặt trời mọc rồi lặn
Trên đôi chân lon ton
Hai chân trời của con
Là mẹ và cô giáo
BÉ ƠI
Bé này, bé ơi!
Đừng chơi đất cát
Hãy vào bóng mát
Khi trời nắng to
Sau lúc ăn lo
Đừng cho chân chạy
Mỗi sớm ngủ dậy
Rửa mặt đánh răng
Sắp đến bữa ăn
Rửa tay đã nhé
Bé ơi! Bé này
TRUYỆN : CHÚ VỊT XÁM
Vịt mẹ dẫn Vịt con đi chơi. Trước khi đi, Vịt mẹ dặn:
– Các con phải đi theo mẹ, theo đàn, không được tách ra đi một mình mà con cáo ăn thịt đấy!
Đàn Vịt con vâng dạ rối rít.
Vừa ra khỏi cổng làng, chú Vịt Xám đó quên ngay lời mẹ dặn. Chú lẻn đi chơi một mình, lang thang hết nơi này đến nơi khác. Cuối cùng chú đến một cái ao có rất nhiều tôm cá. Đứng trên bờ nhìn xuống, chú thấy từng đàn cá, tôm bơi lội tung tăng dưới nước, thỉnh thoảng một con tôm cong mình nhảy tanh tách. Thích quá, chú nhảy xuống mũ lấy, mũ để. Lúc ăn đó gần no, chú mới nhìn lên chẳng thấy Vịt mẹ đâu cả. Hoảng sơ, chú nhảy lên bờ gọi mẹ ầm ĩ : “Vít… vít… vít”. Gần đấy có một con cáo đang ngủ, nghe tiếng Vịt kêu, Cáo liền nhỏm dậy. Nó lẩm bẩm:
– Chà thịt vịt con ăn ngon lắm đấy! Hôm nay mình sẽ được một bữa thịt vịt thật là ngon.
Nói rồi Cáo đi nhanh ra phía bờ ao. Khi Cáo vừa ra đến nơi thì cũng là lúc Vịt mẹ tốm thấy Vịt Xám. Trông thấy Cáo, Vịt mẹ vội dẫn Vịt Xám nhảy tủm xuống ao. Thế là Vịt Xám thoát chết. Từ đấy Vịt Xám không bao giờ dám làm sai lời mẹ dặn.
TRUYỆN : GẤU CON BỊ ĐĂU RĂNG
Một hôm, vào ngày sinh nhật của Gấu con, các bạn của chú đến rất đông, Mèo và Thỏ mang bánh ga tô, các bạn chim mang các viên kẹo đủ màu sắc, Chó thì mang đến một hộp kẹo sôcôla, còn Rùa mang bánh bích quy… đến tặng Gấu. Gấu ta thích lắm, chú ăn rất ngon lành và không ngớt lời khen: "ii! Sao toàn thứ ngon thế này! Tôi cảm ơn các bạn”.
Khi buổi tiệc sinh nhật đã tan, các bạn đã về hết, như thường lệ, Gấu con không đánh răng mà nhảy tót lên giường đi ngủ. Chỉ chờ có thế, chúng tôi – những con Sâu Răng nhảy ra mở tiệc linh đình, chúng tôi gặm, cậy, đục khoét những chiếc răng bám đầy bánh kẹo của Gấu con, Đêm đó Gấu con kêu gào thảm thiết vì đau nhức răng.
Hôm sau, Gấu mẹ phải đưa Gấu con đến bác sĩ khám bệnh. Bác sĩ bảo: “Này Gấu con, răng cháu sâu nhiều quá, phải chữa ngay thôi. Nếu để lâu sẽ bị sún hết đấy. Cháu nhớ là không nên ăn nhiều bánh kẹo, nhất là vào buổi tối. Hằng ngày phải đánh răng trước khi đi ngủ và sau khi ngủ dậy”.
Nhớ lời bác sĩ dặn, ngày nào Gấu con cũng chăm chỉ đánh răng. Chú đánh răng rất cẩn thận, đánh mặt trước, mặt sau của răng theo đúng lời dặn của bác sĩ làm cho răng trắng bóng. Gấu con không ăn nhiều bánh kẹo mà ăn nhiều các chất bổ khác như thịt, cá, trứng, sữa, rau quả tươi, nên răng của chú trở nên chắc và khỏe hơn. Còn những chú Sâu Răng chúng tôi thì từ đấy không còn gì để ăn nữa nên phải chạy ra khỏi miệng Gấu con
Truyện: Đôi bạn tốt
Thím Vịt bận đi chợ xa đem con đến gởi bác gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con. Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tìm giun để ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước. Vịt con lạch bạch theo sau. Thấy Vịt con chậm chạp, Gà con tỏ ra không thích lắm. Ra tới vườn, Gà con lấy hai chân bới đất tìm giun. Ngón chân của Vịt có màng không bới đất được. Vịt con cứ lạch bạch khiến đất bị nén xuống. Gà con không tài nào tìm giun được. Gà con tức quá nói với Vịt con :
- Bạn chẳng biết bới gì cả, bạn đi chỗ khác chơi để tôi bới một mình vậy.
Vịt con thấy Gà con cáu với mình cũng buồn, liền bỏ ra ao tìm tép ăn. Một con Cáo mắt xanh, đuôi dài nấp trong bụi rậm, thấy Gà con đi tìm mồi một mình định nhảy ra vồ. Gà con sợ quá vội ba chân bốn cẳng chạy ra bờ ao. Gà con vừa chạy vừa kêu : “Chiếp, chiếp, chiếp !”.
Vịt con đang lặn ngụp tìm tép, nghe tiếng bạn gọi vội lướt nhanh vào bờ kịp cùng bạn ra xa. Cáo chạy tới bờ đó thấy Gà và Vịt đang ở gần ao sâu. Chờ mãi không được, Cáo liếm mép và bỏ đi. Nhờ Vịt có đôi chân như mái chèo bơi rất nhanh mà Gà con thoát chết… Lúc này Gà con mới thấy việc mình đuổi Vịt con là không tốt, và xin lỗi bạn. Vịt con không giận mà còn tìm tép cho gà con ăn.
Từ đấy mỗi khi Vịt con đến chơi Gà con mừng tíu tít đi tìm giun cho Vịt con ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau. Hai bạn gà và Vịt rất quý mến nhau.
Chủ đề : Gia đình
GIÚP MẸ
Hôm nay chủ nhật
Được nghỉ ở nhà
Em giúp mẹ cha
Nhặt rau quét dọn.
Áo quần xếp gọn
Dỗ bé cùng chơi
Cha mẹ vui cười
Khen con ngoan quá!
ĐẾN THĂM BÀ
Đến thăm bà
Bà đi vắng
Có đàn gà
Chơi ngoài nắng
Cháu đứng ngắm
Đàn gà con
Rồi gọi luôn
Bập, bập, bập
Chúng lật đật
Chạy nhanh nhanh
Xúm vòng quanh
Kêu: “Chiếp, chiếp.
Gà mải miết
Nhặt thóc vàng
Cháu nhẹ nhàng
Lùa vào mát
ĐỒNG DAO
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông.
Núi cao, biển rộng mênh mông,
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi.
LÒNG MẸ
Có miếng ngọt, miếng ngon
Mẹ dành cho con hết
Đắng cay chỉ mẹ biết
Nhọc nhằn chỉ mẹ hay
Mẹ lo đứng, lo ngồi
Khi con đau con ốm
Mẹ như mặt trời sớm
Hôn giấc ngủ của con
Mẹ bếp lửa tối ngày
Sưởi ấm con đông tới
Mẹ là quạt mát rượi
Đuổi cái nóng mùa hè
CHỮ HIẾU
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng chẳng phủ kín công cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che trở đời con
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?
LẤY TĂM CHO BÀ
Cô giáo dạy cháu về nhà
Ăn xong nhớ lấy cho bà cái tăm
Nhưng bà đã rụng hết răng
Cháu không lấy được cái tăm cho bà
Cháu đi rót nước bưng ra
Chè thơm hương tỏa khắp nhà vui vui.
TRUYỆN : CÔ BÉ QUÀNG KHĂN ĐỎ
Ngày xưa có một cô bé thùy mị, ai thấy cũng yêu. Yêu nhất vẫn là bà, có gì bà cũng đem cho cháu. Bà cho cháu một chiếc khăn quàng bằng nhung đỏ. Chiếc khăn hợp với cô quá đi mất, đi đâu cô cũng quàng. Vì vậy người ta gọi cô là Cô bé quàng khăn đỏ.
Một hôm, mẹ bảo cô:
– Khăn đỏ con ạ, đây có miếng bánh và chai rượu vang. Con mang đến cho bà nhé. Bà ốm yếu, mang biếu bà để bà xơi cho lại người. Con đi đi kẻo lát nữa nắng. Con đi cho ngoan, đừng có đi lung tung ra khỏi đường cái kẻo vỡ chai, không có gì mang đến biếu bà. Vào buồng bà thì con nhớ chào bà. Khăn đỏ bảo mẹ:
– Con sẽ làm đầy đủ như mẹ dặn.
Rồi cô bé chào mẹ ra đi. Nhà bà Khăn đỏ ở trong rừng, đi khỏi làng độ nửa giờ. Khăn đỏ vào rừng thì gặp chú sói. Em không biết sói là một con vật độc ác nên không sợ. Sói chào Khăn đỏ. Khăn đỏ chào lại. Sói hỏi:
– Cháu Khăn đỏ đi đâu sớm thế?
– Cháu đi đến nhà bà.
– Cháu mang gì ở khăn gói thế?
– Bánh và rượu vang đấy. Hôm qua ở nhà làm bánh. Bà ốm, cháu mang đến để bà xơi cho khỏe người.
– Bà cháu ở đâu, cháu Khăn đỏ?
– Đi vào rừng độ mười lăm phút nữa thì tới. Nhà ở dưới ba cây sồi to, mé dưới có nhiều bụi dẻ. Bác biết chứ! Sói nghĩ bụng: “Cái mồi non này hẳn là béo ngon hơn mụ già kia”. Hắn tự nhủ phải lập mưu chén được cả hai. Hắn mon men lại gần Khăn đỏ bảo:
– Này cháu Khăn đỏ ạ, cháu hãy nhìn những bông hoa tươi đẹp quanh đây. Sao cháu không chịu nhìn một tí? Bác chắc là cháu chẳng bao giờ để ý nghe chim hót véo von nhỉ. Cháu đi đâu mà cứ đăm đăm như đi học thế, ở trong rừng là vui lắm nhé!
Khăn đỏ mở to mắt ra nhìn. Em thấy ánh nắng rập rờn qua cành cây, hoa tươi la liệt, em nghĩ bụng giá mang bó hoa tươi đến tặng bà chắc bà thích lắm. Trời còn sớm thế nào đến chả kịp. Em bèn ra khỏi đường rẽ vào rừng hái hoa. Hái được một bông, em nghĩ là vào sâu chắc có bông đẹp hơn, và em lại mon men đi tới. Cứ thế mói, càng ngày em càng tiến sâu vào rừng. Chó sói đi thẳng tới nhà bà cụ, gõ cửa:
– Ai đấy?
– Cháu Khăn đỏ đây, bà mở cửa cho cháu bà ơi. Cháu mang lại cho bà bánh và rượu vang đây. Bà nói:
– Thì cháu cứ việc đẩy then mà vào. Bà yếu quá không dậy được đâu.
Sói đẩy then cửa, cửa mở tung. Nó chẳng nói chẳng rằng, đến thẳng giường bà, nuốt chửng bà. Rồi nó mặc quần áo bà, đội mũ bà, nằm vào giường bà, kéo rèm che lại. Khăn đỏ tha thẩn chạy đi hái hoa. Mới đến lúc hái nhiều quá mang không xuể, nó mới chợt nhớ đến bà, vội lên đường đi đến nhà bà. Nó thấy cửa mở, lạ lắm. Nó vào phòng thấy có gì khang khỏc. Nó nghĩ bụng sao hôm nay ở nhà bà lại cảm thấy rờn rợn, không thấy thoải mái như mọi khi. Nó chào bà nhưng không thấy có tiếng đáp. Cô bé lại bên giường, kéo rèm ra, thì thấy bà nằm, mũ chùm kín mặt, trông lạ quá. Cô bé nói:
– Bà ơi bà! Sao tai bà to thế?
– Tai bà to để nghe cháu rõ hơn.
– Bà ơi bà! Sao mắt bà to thế?
– Mắt bà to để nhìn cháu rõ hơn.
– Bà ơi bà! Sao tay bà to thế?
– Tay bà to để bà ôm cháu chặt hơn.
– Úi trời ơi, sao mồm bà to thế kia?
– Mồm bà to để bà ăn cháu ngon hơn.
Sói nói xong liền nhảy ra khỏi giường, nuốt chửng em bé Khăn đỏ đáng thương. Sói đó no nó lại nằm xuống giường ngủ ngáy o o. Có người đi săn qua nhà nghĩ bụng:
– Quái! Sao bà lão ngáy to thế này, phải tạt vào xem bà ấy có làm sao không. Bác bước vào phòng, đến giường thì thấy sói đang nằm. Bác ta nói:
– Con quỷ tội lỗi này, thì ra tao lại gặp mày ở đây. Tao tìm mày mãi… Bác giơ súng lên định bắn. Nhưng bác chợt nghĩ ra là chắc sói đó ăn thịt bà lão, và tuy vậy vẫn còn có cơ cứu bà. Bác nghĩ không nên bắn mà nên lấy kéo rạch bụng con sói đang ngủ ra. Vừa rạch được vài mũi thì thấy chiếc khăn quàng đỏ chóe, rạch được vài mũi nữa thì cô bé nhảy ra kêu:
– Trời ơi! Cháu sợ quá! Trong bụng sói, tối đen như mực.
Bà lão cũng còn sống chui ra, thở hổn hển. Khăn đỏ vội đi nhặt đá to nhét đầy bụng sói. Sói tỉnh giấc muốn nhảy lên, nhưng đá nặng quá, nó ngã khuỵu xuống, lăn ra chết. Ba người đều vui mừng. Người đi săn lột lấy da sói mang về nhà. Bà lão ăn bánh, uống rượu vang của Khăn đỏ mang đến và cảm thấy lại sức. Khăn đỏ nghĩ bụng: “Từ nay trở đi, mẹ đó dặn gì là phải nghe mẹ, không bao giờ được rời khỏi đường chạy một mình vào rừng sâu”.
Chủ đề : Giao thông
THƠ: GẤU QUA CẦU
Hai gấu con xinh xắn
Bước xuống hai đầu cầu
Chú nào cũng muốn mau
Vượt cầu sang kia trước
Không ai chịu nhường bước
Cãi nhau mãi không thôi
Ngẩng đầu lên mà bảo
Chú nhái bén đang bơi
Cái cầu thì bé tẹo
Ai cũng muốn sang mau
Nếu cứ mai chen nhau
Thì có anh ngã chết
Bây giờ phải đoàn kết
Cõng nhau quay một vòng
Đổi chỗ thế là xong
Cả hai cùng qua được
ĐÈN GIAO THÔNG
Đèn xanh, đèn đỏ, đèn vàng
Ba đèn tín hiệu an toàn giao thông
Đi đường bé nhớ nghe không!
Đèn xanh tín hiệu đó thông đường rồi
Đèn vàng đi chậm lại thôi,
Đèn đỏ dừng lại, kẻo rồi đâm nhau
Bé ngoan, bé nhớ làu làu
Xanh: đi, đỏ: phải dừng mau đúng rồi
KHUYÊN BẠN
Tu tu! xình xịch
Con tàu nhanh nhanh
Bạn chớ chơi quanh
Mà tai nạm đấy
Nếu bạn có thấy
Khi tàu chạy qua
Xin hãy tránh xa
Không ném đất đá
Thấy có người phá
Thì hãy báo ngay
Giao thông hàng ngày
Chấp hành cho tốt
XE CHỮA CHÁY
Mình đỏ như lửa
Bụng chứa nước đầy
Tôi chạy như bay
Hét quanh đường phố
Nhà nào có lửa
Tôi dập tắt ngay
Ai gọi cứu hỏa
Có ngay! Có …ngay!
CHÚ GIẢI PHÓNG QUÂN
Chú là chú em
Chú đi tuyền tuyến
Nửa đêm mới về
Ba lô con cóc to bè
Mũ tai bèo bẻ vành xòe trên vai
Cả nhà mừng quá chú ơi
Y như em đã mơ rồi đêm nao
Bé về kể chuyện vui sao
Mỹ thua cũng khóc như nhiều trẻ em
Chắp tay lạy má xin cơm
Con mà có đói chẳng thèm thế đâu
Muốn xin chiếc mũ tai bèo
Làm cô giải phóng vượt đèo trường sơn
TRUYỆN : XE LU VÀ XE CA
Có một chiếc xe lu và một chiếc xe ca cùng đi trên một con đường. Xe lu dáng vẻ thô kệch, lăn từng bước chậm chạp, còn xe ca có bề ngoài gọn gàng, phóng nhanh vun vút.
Thấy vậy xe ca chế nhạo xe lu:
– Xe lu ơi! Cậu đi chậm như rùa ấy! Hãy xem tớ đây này!
Nói rồi, xe ca phóng vụt lên, bỏ xe lu ở lại đằng sau. Xe ca tưởng mình thế là giỏi lắm.
Nhưng tới một quãng đường bị hỏng và lầy lội, xe ca không thể đi qua được, đành phải đỗ lại. Người ta đổ đá cuội xuống chỗ lầy lội. Bấy giờ xe lu mới tiến lên, đi lên đống đá và lăn qua lăn lại nhiều lần. Chẳng mấy chốc, mặt đường trở nên bằng phẳng. Nhờ vậy mà xe ca mới có thể đi qua được.
Xe ca đã hiểu rằng tuy xe lu đi chậm chạp, dáng vẻ lù lù, thô kệch nhưng xe lu làm cho những con đường bằng phẳng để cho các xe khác đi lại dễ dàng. Từ đấy xe ca không bao giờ chế giễu xe lu nữa.
QUA ĐƯỜNG
Vào một buổi sáng mùa xuân ấm áp, những tia nắng hồng nhảy nhót trên những cành cây đầy lộc xanh mơn mởn. Hai chị em Mai và An xin phép mẹ đi chơi loanh quanh trong phố. Mẹ đồng ý và dặn:
– Nhớ đừng đi chơi xa các con nhé.
Mai và An vâng dạ rồi nhảy chân sáo ra khỏi nhà, ra đường được ngắm trời, ngắm đất và thở không khí trong lành, hai chị em cười nói ríu rít.
– An xem kìa, trên cành cây hoa sữa có một con chim xinh đang nhảy nhót bắt sâu hay không kìa! Nó là chú chim sâu rất có ích đấy em ạ.
– Chị Mai ơi! Cửa hàng kia có anh Hecman khổng lồ đẹp quá, chị em mình sang xem đi!
Bé An rất thích người máy Hecman nên kéo chị ào sang đường, chẳng chú ý gì cả.
Kít, kít… tiếng một loạt xe phanh gấp nghe rợn cả người. Hai chị em nhìn lên, một đoàn xe dừng hết cả lại.
– Này, hai cháu kia, các cháu không nhìn thấy tín hiệu đèn đỏ đang bật hay sao mà dám sang đường, nguy hiểm quá!
Chú cảnh sát giao thông chạy đến dắt hai chị em quay lại. Chú chỉ đèn hiệu và ôn tồn giải thích:
– Các cháu có nhìn thấy tín hiệu đèn đỏ kia không? Khi nào đèn đỏ tắt, đèn xanh bật lên các cháu mới được qua đường nghe chưa nào!
Hai chị em Mai và An toát mồ hôi nhìn nhau. Mai bẽn lẽn nói:
– Chúng cháu xin lỗi chú. Lần sau sang đường chúng cháu sẽ nhớ nhìn tín hiệu đèn màu ạ!
Chú cảnh sát giao thông còn dặn tiếp:
– Các cháu khi qua đường phải có người lớn dắt, không thì dễ xảy ra tai nạn.
Từ hôm đó hai chị em Mai và An nhớ mãi lời chú công an dặn: “Đèn đỏ dừng lại, đèn xanh mới được đi, khi qua đường phảI có người lớn dắt”.
Chủ đề: Thế giới động vật
ĐÀN GÀ CON
Mười quả trứng tròn
Mẹ gà ấp ủ
Mười chú gà con
Hôm nay ra đủ
Lòng trắng, lòng đỏ
Thành mỏ, thành chân
Cái mỏ tí hon
Cái chân bé xíu
Lông vàng mát dịu
Mắt đen sáng ngời
Ơi chú gà ơi!
Ta yêu chú lắm
THƠ: RONG VÀ CÁ
Có cụ rong xanh
Đẹp như tơ lụa
Giữa hồ nước trong
Nhẹ nhàng uốn lượn
Một đàn cá nhỏ
Đuôi đỏ lụa hồng
Quanh cô rong đẹp
Múa làm văn công
THƠ: ONG VÀ BƯỚM
Con Bướm trắng
Đậu vườn hồng
Gặp con Ong
Đang bay vội
Bướm liền gọi
Rủ đi chơi
Ong trả lời:
Tôi còn bận
Mẹ ôi dặn
Việc chưa xong
Đi chơi rong
Mẹ không thích.
ĐỒNG DAO
Nu na, nu nống
Cá bống kho khô
Cá rô đánh vẩy
Tôm tép đang nhảy
Rang ăn rất ngon
Cá chộp cả con
Bỏ lũ thật tuyệt
Nhưng làm vỡ mật
Thì có trời ăn
Lươn nấu chuối xanh
Chẳng tanh tý nào
Cá mực đem xào
Xin đừng cho nước
Cá quả luộc trước
Gỡ nạc nấu canh
Đám cá mè ranh
Làm gì cũng dở
TRUYỆN: BÁC GẤU ĐEN VÀ HAI CHÚ THỎ
Trời mưa to như trút nước. Gió thổi ào ào… bẻ gẫy cả cành cây. Gấu Đen đi chơi về bị ướt lướt thướt, nước mưa chảy rũng rũng xuống mặt Gấu. Gấu chạy mói, chạy mói trong rừng để tìm chỗ trú nhờ. Mai qua nhà của Thỏ Nâu đây rồi!
– Cốc. cốc. cốc.
Thỏ Nâu đang ngủ liền tỉnh dậy, gắt gỏng hỏi.
– Ai đấy ?
Bác Gấu Đen đây ! Mưa to quá, cho bác trú nhờ một đêm. Thỏ Nâu không mở cửa, nó cào nhàu :
– Không trú nhờ được đâu. Bác to quá, bác làm đổ nhà của cháu mất ! Gấu đen van nài :
– Bác không làm đổ nhà đâu. Bác vào rất nhẹ nhàng thôi !
– Nhẹ cũng đổ, không nhẹ cũng đổ: Bác đi đi! Thỏ Nâu vẫn nằm trong nhà nói vọng ra, nó nhất định không ra mở cửa. Gấu Đen buồn rầu. Nước mưa chảy rũng rũng xuống cổ Gấu Đen. Gấu Đen đi mãi, đi mãi, vừa mệt vừa rột. Bỗng nhiên Gấu Đen nhìn thấy có một ngôi nhà. Trong nhà thắp đèn sáng trưng. Có tiếng Thỏ Trắng khe khẽ hát “Là lá la…”. Gấu Đen lại gần và rụt rè gõ cửa :
– Cốc; cốc; cốc.
– Ai đấy ?
– Bác Gấu Đen đây! Cho bác vào trú nhờ có được không? Thỏ Trắng bước ra mở cửa.
– Ồ ! Chào Bác Gấu Đen, mời bác vào đây, bác ướt hết rồi!
Thỏ Trắng dắt bác Gấu Đen vào nhà, kéo ghế mời bác ngồi trước bếp lũ. Gấu Đen hơ người một lúc, nước mưa trên mặt cũng khô, trên cổ cũng khô.
Trong khi bác Gấu Đen sưởi ấm. Thỏ Trắng bưng ra một đĩa bánh mời bác Gấu Đen ăn. Gấu Đen cảm động nói :
- Cảm ơn Thỏ Trắng.
Gấu Đen ăn xong, Thỏ Trắng và bác Gấu Đen cùng đi ngủ.
Nửa đêm bão nổi lớn ầm ầm cành cây kêu răng rắc. Có tiếng đập cửa thinh thinh :
– Bạn Thỏ Trắng ơi! Cho tôi vào trú nhờ với, nhà của tôi đổ mất rồi!
Gấu Đen vội choàng dậy, chạy ra mở cửa. Thỏ Nâu vừa khóc vừa kể với bác Gấu Đen và Thỏ Trắng.
– Hu, hu, hu, nhà bị đổ mất rồi. Làm thế nào bây giờ! Gấu Đen kéo Thỏ Nâu đến bên đống lửa an ủi Thỏ Nâu:
– Cháu sưởi cho ấm người đi! Nhà bị đổ à? Lo gì. Sáng mai bác sẽ làm lại nhà cho cháu. Thỏ Trắng cũng nói:
– Bạn đừng lo. Sáng mai tôi cũng sẽ giúp bạn làm lại nhà!
– Thỏ Nâu sưởi một lúc, nước mưa trên người đó khô. Lúc này Thỏ Nâu mới ân hận là đó đuổi bác Gấu Đen. Thỏ Nâu ngập ngừng định xin lỗi bác Gấu.
– Thỏ Nâu đừng buồn bác không giận cháu đâu. Thôi bác cháu ta đi ngủ kẻo khuya quá rồi!
Đêm hôm ấy, Thỏ Nâu và Thỏ Trắng ôm bác Gấu Đen ngủ ngon lành.
Chủ đề : Tết và mùa xuân
TẾT ĐANG VÀO NHÀ
Hoa đào trước ngõ
Cười vui sáng hồng
Hoa mai trong vườn
Rung rinh cánh trắng
Sân nhà đầy nắng
Mẹ phơi áo hoa
Em dán tranh gà
Ông treo câu đối
Tết đang vào nhà
Sắp thêm một tuổi
Đất trời nở hoa
BÉ CHÚC TẾT
Năm cũ vừa qua
Bước sang năm mới
Hôm nay con tới
Kính chúc ông Bà
Sống lâu sức khỏe,
Trẻ mãi không già
Yêu thương thuận hòa
Cửa nhà sung túc
Hạnh phúc khang an
Ơn trên thương ban
Suốt năm may mắn
Làm ăn phấn chấn
Phúc, lộc, thọ, tài
Ông bà hưởng trọn
Đôi lời con mọn
Xin kính dâng lên
Ông Bà đừng quên
Lì xì cho con
Năm mới lấy hên
Con xin cám ơn Ông Bà.
CÂY ĐÀO
Cây đào đầu xóm,
Lốm đốm nụ hồng
Chúng em chỉ mong
Mùa đào mau nở
Bông đào nho nhỏ
Cánh đào hồng tươi
Hễ thấy hoa cười
Chính là tết đến
Chủ đề : Thế giới thực vật
CHÙM QUẢ NGỌT
Rung rinh chùm quả mùa xuân
Nhìn xa thì ấm, nhìn gần thì no
Quả nào quả ấy tròn vo
Cành la cành bổng thơm tho khắp vườn
Tay ông năm ấy trồng ươm
Bây giờ cháu hái quả thơn biếu bà.